Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2012

ĐỪNG ĐỂ TÔI CHỜ

  ĐỪNG ĐỂ TÔI CHỜ

Trên trời có đám mây xanh
Giữa ba sọc đỏ chung quanh mây vàng
Niềm vui bay tới thiên đàng
Vì tù Xuân Phước rộn ràng đón nhau.

Dù bạn ở đẩu ở đâu,
Xa xăm cách trở cũng mau trở về.
Dù bạn buôn bán trăm nghề,
Cũng tạm gác lại để về với nhau.

Trăm năm tóc đã bạc phau,
Năm nay không gặp năm sau chắc gì?
Năm qua cũng bốn người đi!!!
Về chầu thượng đế còn gì lần sau.

Tôi không muốn hù bạn đâu,
Đời như sương sớm trên đầu cỏ hoa
Chỉ cần cơn gió thoáng qua,
Là về cùng đất, đã là thiên thu.

Kiếp này mình đã vụng tu,
Quãng đời đẹp nhất lại tù khổ sai.
Cũng may còn có hôm nay
Bên nhau ôn lại những ngày đã qua.

Dẫu không Quản Trọng Thúc Nha,
Cũng không như thể Bá Nha Tử Kỳ,
Nhưng là thằng bạn gan lỳ
Cùng nhau sống chết những khi tù đày.

Họp bạn còn một dịp này
Không về cho vội có ngày mất nhau
Bạn ơi, Xin hãy về mau.
Nâng ly chụm sát mái đầu bạc phơ

Bạn ơi, đừng để tôi chờ.

Thanh Huyền.
      Cali 5/4/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét