Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

ĐÀN CON CỦA MẸ

         
(Gởi tới Đạo Đen như món quà sơ ngộ)

Tôi xấu nhất trong đàn con của mẹ
Mặt đen xì, thân thể lại khẳng khiu
Me tự trách thân, khi nắn đã không đều
Nên bù lại mẹ chiều tôi hơn hết.
Trong đám con mẹ, tôi là thằng mất nết
Nên lắm khi khiến mẹ phải đau lòng
Mẹ nghĩ tôi, số phận sẽ long đong
Nên bù lại, mẹ chăm tôi hơn cả.
Trong đám con mẹ, tôi là thằng vất vả
Hận giặcđốt làng tôi vào Biệt Động Quân
Phục kích nhiều phen ,giặc sợ đái trong quần
Nhưng khiến mẹ phải lo âu hơn trước.
Tháng tưbảy lăm, ba người anh chạy được
Riêng cậu em còn nhỏ chẳng lo gì
Chỉ khổ thân tôi, số phận lại đen xì
Nên thập tử nhất sinh trong tù ngục.
Như giòng sông ,cuộc đời rồi có lúc
Nên có một ngày tôi khăn gói ra đi
Bước xuống sân bay vàng rực nắng Cali
Ổi còn biết nói gì hơn chỉ khóc.
Gần trăm tuổi, mẹ tôi thất lộc
Tôi thẫn thờ đau nhói tận tâm can
Hòn ngọc của mẹ đây, giờ nó đã yên hàn
Xin mẹ hãy an tâm về Cực Lạc.
Giờ ngồiđây giữa sao trời bát ngát
Mắt lệ chan hòa con nhớ mẹ phương xa
Me chắc nhớcon, thằng Đạo Đen đây mà
Con sung sướng muôn đời là con mẹ
Thanh Huyền.
Cali/4/25/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét